Search

💬
Thiệt, người Huế dễ thương nhứt,
Thiệt...

  • Share this:

💬
Thiệt, người Huế dễ thương nhứt,
Thiệt, chốn Huế yên bình nhứt,
Thiệt, hông tin về Huế mà coi,
Thiệt đó,
Lần thứ ba về lại Huế, về trúng cái đợt mưa gió trái trời, nhưng ưng lắm. Cây xanh ở Huế phủ đầy từ trong ra ngoài Thành, mà ưng nhứt cái là người Huế giữ vệ sinh đường phố sạch lắm, nơi đâu cũng thấy trong lành, trong veo.
Giọng người Huế thì thôi nghe nó ngọttttttt, ngọt tới đâu thì hổng biết, cái bài Lý Mười Thương mà nghe Quang Lê ca giữa đường Thành là xốn xang lòng dạ liền.
Dạo khắp phố phường sẽ thấy nơi đây luôn hiện hữu màu vàng của tường rong, màu xanh của cây lá, màu đỏ của những kiến trúc cổ xưa và màu cũ của những ngôi nhà yên bình đây đó. Mấy màu nó quyện vào nhau, qua mớ ống kính khung hình cứ đẹp tới lạ.
Có mấy khuya ráng thức chạy quanh Huế, trời mưa ngâu lạnh ngắt, nhưng trong veo, dừng chân làm tô bún bò, ly sữa trứng gà nóng trong Thành, thêm ổ bánh mì Trường Tiền, ôi sao mà ưng Huế chi nhiều đến thế, ưng lắm.
À còn cho khoe thêm đứa bạn thân thiệt thân của tui nữa. Xưa học chung đại học cái tốt nghiệp xong là về Huế luôn. Mà thấy quý lắm, bè bạn lâu ngày gặp lại tay bắt mặt mừng dữ thần, muốn tới đâu nó dẫn tới đó, đi đâu nó dẫn đi nó, hổng chút khó chịu, hổng chút phàn nàn, người Huế hiền chi ngộ, lạ.
Haha, mỗi lần ưng nơi nào đó, văn vẻ lại cứ ngổn ngang đụng tới lui, hông đâu dô đâu, mà kệ, viết lại thêm chút để sau này lục lại tấm hình, lại ưng bụng cái cảm xúc này,
/
Chuyến đi này hồi hai năm trước, bài này cũng đã từng đăng tỉ tê hai năm trước rồi, nay tự nhiên ngồi nhớ cái share lại,
Năm nay mà hổng rối ren là được quay lại Huế rồi, vì đứa bạn thân sắp cưới vợ haha, chắc lại hẹn năm sau,
#odcchue


Tags:

About author
not provided